Truyền thống đang được sáng tạo đổi mới
Hai ông Tào Minh Tông, Ông Giai Âm đều đồng ý rằng, sự hình thành của văn hóa ẩm thực là một quá trình dài đằng đẵng, để đi từ “không” đến “có”, không thể nào chỉ dựa vào một nhân vật hay cửa hàng đơn nhất.
Như món trà sữa trân châu nổi tiếng khắp thế giới, ngoài người đầu tiên thêm viên trân châu vào trong hồng trà, trà sữa, còn phải ghi nhận công lao của người phát minh ra món trà lạnh (hồng trà sủi bọt) ở những năm 1980, và món viên trân châu từ bột vốn đã phổ biến trong dân gian Đài Loan từ lâu.
Lịch sử uống trà của người Hoa có từ rất lâu đời, nhưng chủ yếu là uống trà nóng, những người đi trước khi đến Đài Loan - nơi có khí hậu nóng bức, để giải nhiệt và giải khát, họ đã sáng tạo ra món trà lạnh. Còn viên trân châu thì là một thức ăn lấy ý tưởng từ ẩm thực Nam Dương của bản địa Đài Loan. Ở thời người Hà Lan chiếm đóng Đài Loan, có người Hoa đã mang hạt sago đến Đài Loan; sau thế kỷ 18 thì lần lượt xuất hiện những món viên trân châu làm bằng bột khoai, bột sắn.
Lịch sử món ăn thực sự rất sâu xa, không có một món ăn nào là đột nhiên mà có, đằng sau đó chắc hẳn là cả một giai đoạn quá khứ không ai biết đến. Nhà nghiên cứu Ông Giai Âm nhận định, “Ẩm thực là kết quả mang tính kết cấu trường kỳ, thay vì nói là nhân vật nào đó đã mang một món ăn đến Đài Loan, chi bằng hợp lý hơn cả, là những món ăn này đều là được sản sinh ra từ sự sáng tạo mang tính liên tục của rất nhiều anh hùng vô danh.”
Tổng quan ẩm thực Đài Loan tự cổ chí kim, ông Tào Minh Tông nói ngắn gọn rằng: “Truyền thống ẩm thực của Đài Loan, là truyền thống đang được sáng tạo đổi mới”. Với sự bao dung rộng lớn, không ngừng rót thêm sức sống mới, và sức sáng tạo đầy kinh ngạc, Đài Loan từng bước phát triển thành một quốc gia hùng mạnh về ẩm thực.
Sức sống ấy, đến nay vẫn còn tồn tại, dạo bước trong chợ đêm của Đài Loan, ta có thể thấy gà chiên được rắc thêm bột rong biển và mù tạt, phết thêm mật ngọt, thêm vào phô mai; bánh hành chiên thì đi kèm với rau húng, xúc xích, dưa chua; bánh crêpe thì được kẹp thêm thịt vịt, thịt ốc, hay kẹo bông gòn…, trải qua quá trình đào thải bởi cơ chế thị trường, những món ăn này đều có cơ hội để trở thành món ăn kinh điển kế tiếp được lưu danh thiên sử.
Mặc dù thiếu đi nét đặc sắc nổi bật, “nhưng không có đặc sắc, thật ra cũng là một đặc sắc”, nhà nghiên cứu Ông Giai Âm nói, theo ông, văn hóa ẩm thực của Đài Loan vẫn trong giai đoạn phát triển, cũng giống như chặng đường hơn trăm năm qua, vẫn đang tiếp tục đổi thay, hình thành và tổng hợp.
Cơ Long có văn hóa ẩm thực phong phú, ghi lại ký ức của nhiều thế hệ đã từng xuất hiện tại đây.
Những món ăn vặt vừa ngon vừa rẻ có mặt ở khắp nơi, cũng đã phản ánh bối cảnh xã hội di cư của Đài Loan.